MINH TRIẾT LÀ
GÌ ?
Việt Nhân
Nói theo thông thường thì Minh Triết là
nghệ thuật tối cao xếp đặt cuộc sống thế nào cho mọi người được hạnh phúc.
Nói theo Siêu hình là khả năng hội nhập hai
đầu Thái cực lại một.
Tức là Đại Đạo Âm Dương
Hòa : Triệt Thượng và Triệt Hạ giao thoa.
Nhiều học giả khen Ðông Á là
miền duy nhất có Minh Triết, thì câu nói đó đúng cả về nghĩa Siêu hình lẫn
nghĩa Thường nghiệm. Về nghĩa Siêu hình
đúng, vì đây là miền duy nhất có khả năng nối kết Có với Không . Còn về nghĩa Thông thường thì đây cũng là
miền duy nhất tạo hạnh phúc cho nhiều người hơn hết, tức là liệu mọi người được
hưởng Bình sản và Tự do. Ðang khi các văn minh khác không đạt được: xã hội thì
để có giai cấp Chủ Nô, có khi đến ¾ dân là Nô. Nay xét kỹ lại mới giật mình quả
là Tổ tiên ta đã tạo lập cho con cháu đủ sách Ước Gậy Thần, nhưng con cháu quên
lú đi mới đi rước triết ngoại lai vào làm nước mất nhà tan. Sách Ước là 5 số
Sinh hay Ngũ hành, thêm 4 số Ngoài vào nữa thành ra 9 số gọi là Cửu Lạc hay Gậy
Thần đều như nhau, gọi Ngũ hành là Hồng phạm, còn Cửu trù là Gậy thần. Ðó chỉ
là những tên khác nhau để chỉ nền Minh triết hoặc gọi là Ðạo cũng vậy, vì cho
được là Ðạo thì phải gồm cả Âm cả Dương y như Minh triết vậy :“ Nhất
Âm nhất Dương vị chi Ðạo“. Như vậy Minh
Triết chính là Ðạo “Thuận Thiên“, mà nếu diễn tả ra bằng tiếng ngày nay là
đem “ Lý trí thuận theo Tiềm thức, Thiên
năng “. Nói bằng Số là đem 2 phục 3,
đem 4 phục 5, gọi là “ Mẹ tròn Con vuông
“ như đã nói trên, hoặc đem câu đó hiện thực vào phép làm Lịch là đặt 12 tháng
vào khung Thái Thất, chia ra 4 mùa,
mỗi mùa có 2 tháng Nhỏ (tháng Ca), một tháng To, tháng To đặt cuối mùa. Tuần
thứ 4 của tháng đó thì Vua vào ở trung cung Hành Thổ, để “An thổ, đôn hồ nhân,
cố năng ái“. Cuối 4 mùa đều làm như thế
gọi là Tứ qúy. Trong 12 tháng Vua phải ở trong 12 phòng. Tháng nhuận thì vua
phải ra ở cửa, nên chữ Nhuận viết chữ Môn là cửa dưới có chữ Vương (閏). Vua phải theo Nguyệt lệnh mà ở như vậy, vì vua thay mặt cho toàn dân,
đóng vai giao tiếp với Trời gọi là Người bắc cầu số dách ( supreme pontife : kỹ
sư cầu cống thượng thặng ), chỉ thể thi hành khi ông bắc từ Ðất lên đến Trời
thì mới đạt Minh Triết và đáng gọi là Pope
king. Còn mấy ông Vua Du mục xưng mình là God king, có cao hơn về tên gọi, nhưng xét cầu các ông bắc thì
giống cầu Vồng có vươn lên cao, nhưng cuối cùng lại cắm đầu xuống đất , thì đó
chỉ là chuyên chế, độc tài độc địa chứ đem được hạnh phúc cho ai mà bảo là Minh
Triết.
Văn minh thiếu Minh Triết
- Thiếu một nền “ chu tri “ toàn diện Cái
học ngày nay chỉ là cái học thành Công (Thân), mà thiếu thành Nhân. Nước chỉ có
đến Hiến pháp, trên không có gì nữa. Các đảng Chính trị cũng chỉ có đến “Cương
lĩnh“ là hết, trên nữa chẳng có Đạo nào để tu thân, để nâng nhân cách lên cả,
nên chính sự của Đảng phái chỉ toàn Mưu lược sao để nhằm hạ bệ Đảng kia, chứ
không biết Lo cho nước. Ðúng hơn chỉ lo kiểu "hiếu hành tiểu tuệ“. Chính trị tính từng tuần, thiếu hẳn cái
nhìn “An Bang tế Thế“ để bình Thiên
hạ.
- Thiếu khả năng kiến tạo Hòa bình Vì đến đợt siêu hình đã nối được Có
với Không đâu . Triết học hý hoáy suốt 25 thế kỷ không sao cộng nối Vuông với
Tròn vào nhau được, chỉ có kỹ thuật là sáng lạn. Bên Trong không có chủ Đạo,
bên Ngoài làm sao thiết lập nổi Hoà bình. Có làm hết cỡ cũng chỉ đến Tạm ước
(modus vivendi) vậy thôi.
Văn minh đánh mất nguyên lý Mẹ
Đúng như Bachofen đã tố cáo văn minh nay đánh mất nguyên lý Mẹ từ lâu rồi,
nên không làm sao tạo hạnh phúc cho con người được. Phải có Mẹ mới nâng cao sự sống, chứ cha chỉ
nghĩ đến tăng quyền lực. Vì bỏ mất nguyên lý Mẹ là tình yêu thương, nên cho tới
nay toàn dùng nguyên lý Thống trị (principal of domina), chỉ đi đến
những Đế quốc từ Babylon, Assyria, Egypte qua Roma, Mongol . . . toàn đực rựa
dựa trên bạo hành, bạo lực. Tất cả đều vang bóng một thời rồi sụp đổ trọn vẹn,
không để lại trong kho di sản văn hóa được một cái gì đáng giá. Ngoài mấy trái bom H, thì văn hóa này đóng
góp được chi.
Văn minh chưa thiết lập được nền
Nhân chủ
Tuy văn minh đã lên cực cao đến đợt vi thể, nhưng chưa bao giờ thiết lập
được một nền Nhân chủ để cho con người làm Chủ vận mệnh mình : hết phục tùng
Trời thời trung cổ, thì đến nay phục tùng Ðất : hạ tầng kinh tế chỉ huy thượng
tầng, điều khiển những con người khốn khổ như lũ chó lè lưỡi thở hắt ra. Văn
minh nay cũng chưa bao giờ tìm được cái Học có Hành, nghĩa là cái Hành gắn liền
với Học như Sách ước, Gậy thần. Gậy thần là phần thực hiện của Sách ước. Với
Sách Ước thì ước gì được nấy.
Đó là nan đề mà thế hệ nối tiếp
phải sáng suốt suy ngẫm và hành động để đạt Minh Triết trong từng bước đi. Con
đường phía trước là vậy, nhiệm vụ của kẻ sĩ, hiền tài, tinh hoa của xã hội
không được phép lảng tránh mà phải dấn thân.
Mong sao, ở thời được gọi là văn
minh này chúng ta đã đoạn tuyệt với phát hiện khoa học ở thế kỷ trước
« Con người là động vật biết suy tư ».
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét