CHIA XẺ CÙNG CÁC NHÀ NGHIÊN CỨU AN VI
Nghiên cứu An Vi cần gì?
-
Kiến thức toàn
diện Đông Tây Cổ Kim (phấn đấu).
-
Điều kiện sống bình
ổn.
-
Trải nghiệm văn
hóa.
-
Bản lĩnh tìm
đường đi cho dân tộc.
-
Tâm chí rửa nỗi
nhục ngàn năm – man di, tiểu nhược, chư
hầu, mượn chữ viết nhờ…
-
Xác định thân phận,
tạo diện mạo mới để mở mặt với thiên hạ.
Trả lời những câu hỏi:
-
Tại sao hàng trăm
năm vẫn bị lép vế trên lĩnh vực ngoại giao?
-
Tại sao ta vẫn
tồn tại đến bây giờ?
-
Có Văn để Hóa
không? Có Trí để Thức không?
Phương pháp An Vi
-
Áp dụng cơ cấu luận.
-
Về sử, lưu ý PP Huyền sử: kết hợp huyền thoại, truyền thuyết với sự kiện.
-
Chú trọng vào tâm
linh sử quan tức tinh thần văn hóa chứ không dựa trên chủng tộc hay chính trị.
-
Không nên đồng
nhất mà nên thống nhất.
-
Đứng xa, đứng cao
để hiểu vạn vật (sự vật, hiện tượng, con người).
-
Nhìn tồn tại và
ko quá câu nệ hiện hữu.
-
Nhìn Tượng mà ko
bị choáng ngợp bởi Hình.
-
Bất thành văn tin
cậy hơn thành văn, cũng như bia miệng và bia đá, dã sử và chính sử, nhân thoại
và sử ký …
-
Bắc cầu thông hội
(phép xử thế)
-
Thể
Nghiệm, Trực Giác, Không dùng Lý Luận.
Tây Âu nhiều khi không có siêu hình mà chỉ có siêu thị (suprasensible) –
Kim Định.
Vươn lên vũ trụ chi tâm, tức tâm thức mở ra rộng như vũ
trụ, vì thế gọi là tâm linh. Chúng ta nên ghi ân
sâu xa tiền nhân đã để lại cho chúng ta những trang huyền sử rất thanh tao
trong sáng (khi so với thần thoại nhiều nơi khác) và thơ mộng một cách như
nhiên tự tại. Rất có thể những trang thơ mộng đó đã sửa soạn cho tiền nhân viết
nên những trang sử oai hùng về sau bằng cách tăng trưởng ý thức về Việt Nam như
một thực thể chính trị riêng biệt với nước Tàu. Dầu sao thì đó cũng là những
chòm sao sáng đầu tiên đã hiện ra với tiên tổ và không có lý do nào lại mất
quyền lấp lánh trên vòm trời văn hóa chúng ta. Đấy là những lý do khiến chúng
ta hôm nay phải mở một đường hướng mới để làm một cuộc hành hương tìm về với
hồn tiên tổ, kể cả những vị xa xăm nhất chỉ còn phảng phất trong thinh không,
nhưng “giọt máu đào hơn ao nước lã”.
Nói kiểu khác để mà tóm lại thì nếu các cụ xưa chỉ sống Nho giáo, mà ta gọi là duy linh sử quan, còn đám tân học nay
lại chỉ căn cứ trên một số sử kiện khách quan quá hẹp hòi và ta sẽ gọi là duy vật sử quan, thì chúng ta sẽ theo
lối tâm linh sử quan đặt nặng trên mối liên hệ văn hóa (parenté de culture) hơn là liên hệ chính trị hay nhân chủng (parenté ethnique) hay chủng tộc tức là
lối làm việc lướt nhẹ trên tang chứng khảo cổ, mà lại đặt nặng trên thần thoại
được soi qua ánh sáng khoa học hầu chắt lọc nội dung của nền văn hóa chúng ta
trong những bước chập chững sơ thuỷ. Những huyền thoại cũng như truyền thuyết
là cái gì rất mung lung nên cần chúng ta nắm vững mấy điểm then chốt chẳng hạn
các định chế của Việt Hoa cũng như việc người Việt di cư xuống phương Nam xuyên
qua bao ngàn năm lịch sử… làm như cái toàn thể, cái sợi dây chỉ đạo mà chúng ta
không được rời xa trong khi đi vào rừng cổ học.
Thân mến!
Lê An Vi &
Việt Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét